Giáo dục

Các trường mầm non khuyến khích ba mẹ dạy trẻ tự lập


Bước vào độ tuổi mầm non, để giáo dục trẻ không phải là điều đơn giản, chính vì thế các trường mầm non đã tìm mọi cách để giúp đỡ các bậc phụ huynh có phương pháp giáo dục bé tại nhà song song với nhà trường để trẻ có thể phát triển toàn diện.

Dưới đây là những thông tin mà nhiều trường mầm non muốn gửi gấm đến các bậc cha mẹ để mong giúp đỡ phần nào nỗi lo của phụ huynh. Hãy cùng tìm hiểu nhé!

1. Trẻ nhỏ chính là những viên ngọc trong đá

Người ta bảo có 1 viên ngọc tốt thì sẽ điêu khắc ra 1 bức tượng tốt. Cha mẹ chính là người đang nắm giữ những viên ngọc tốt – những đứa con của họ. Vì thế, việc giáo dục trẻ không chỉ xuất phát 1 phía từ nhà trường mà còn do chính cha mẹ là chủ yếu. Vì khoảng thời gian bé gần gũi phụ huynh sẽ nhiều hơn thời gian trẻ ở trường.

Chỉ cần ba mẹ không dọa nạt trẻ, cho trẻ một sự dự báo thích hợp về tâm lý, phần lớn trẻ sẽ chịu đựng được một số việc tưởng chừng là rất khố khăn. Một lần, tại hành lang của bệnh viện, tôi nhìn thấy một cậu bé chừng sáu, bảy tuổi không chịu đi tiêm, bố cậu bé, một người đàn ông cao to lực lưỡng không thể giữ đưực cậu. Xem ra người bố cũng đã cố gắng, mấy lần định túm lấy cậu con, nhưng cuối cùng đều bị tuột tay. Thực sự có thể dùng cụm từ “quyết một phen sống mái” để miêu tả mức độ chống đối của cậu bé, thân hình nhỏ bé mà lại có sức mạnh đến mức khó ngờ, gào khóc khiến mọi người đều sửng sốt, cả dãy hành lang trở nên náo loạn vì hai bố con họ.

Nếu tinh thần một người không đi tới ngưỡng cực đoan, liệu có được nguồn năng lượng để “quyết một phen sống mái” hay không? Có thể tưởng tượng ra mức độ sợ hãi của cậu bé, và cũng có thể tưởng tượng được “chuyện nhỏ” đi tiêm gây sức ép tâm lý lớn như thế nào với cậu. Trong quá trình trưởng thành, con trẻ sẽ gặp phải không ít những chuyện khiến chúng cảm thấy khó khăn và sợ hãi, trách nhiệm của bố mẹ là giúp chúng khắc phục tâm lý sự hãi, để con trẻ đối mặt vói những chuyện này một cách tích cực, bình tĩnh, giảm đau đớn đến mức thấp nhất.

Đơn cử là chuyện đi tiêm, trong đời sẽ phải gặp rất nhiều lần, làm thế nào để đối mặt với chuyện đi tiêm, cũng không phải là chuyện nhỏ hoàn toàn có thể coi nhẹ. Huống chi là một số tác động tâm lý do chuyện này gây ra còn có thể tác động sang những chuyện khác. Người lớn không nên dùng cảm nhận của mình để đánh giá con trẻ, cho rằng chuyện này rất đon giản, chỉ cần giữ chặt trẻ là được, hoặc dỗ dành, lừa chúng để chúng tiêm là xong.

Trường mầm non quận 10 khuyến khích ba mẹ dạy trẻ tự lập

2. Học cách giáo dục trẻ đúng cách

Bố mẹ nên giáo dục trẻ cố gắng chấp nhận một cách bình tĩnh, đồng thòi giúp chúng có đưực lòng can đảm chịu đựng sự đau đớn. Lấy ví dụ từ việc đi tiêm vừa nêu trên, hầu hết ba mẹ thường áp sự sợ hãi của bé bằng cách nói với con rằng: “Kìa, con nhìn chiếc cốc cồn có con mèo con này”. Bé liền chú ý ngay tới con mèo trên chiếc cốc, quên cả việc mông vừa bị tiêm. Nhưng thực tế, khi lần sau bé bị ốm và phải tiêm phòng thì nỗi sợ hãi của con vẫn quay lại như thường chứ không dứt triệt để.

Trong trường hợp này, chúng ta có thể áp dụng cách thức mà 1 ông bố đã sử dụng với đứa con gái bé bỏng tên Viên Viên của mình. Trong một lần dẫn bé đi tiêm ngừa vì bị ho sốt liên tục, cô bé Viên Viên đầy sự sợ hãi và liên tục nói với bố: “Con không tiêm đâu”. Ông bố dừng lại nói vói bé: “Con đang bị ốm, ho, lại còn sốt nữa. Con thấy bị ốm có khó chịu không?”. Viên Viên nói khó chịu. “Thế thì con có muốn nhanh khỏi ốm không?”. Viên Viên trả lời: “Dạ! muốn”. Rồi bé lại ho, hai má đỏ bừng vì sốt. Ông bố thơm lên má bé, nói: “Thuốc bác sĩ kê sẽ giúp con khỏi Ốm, giúp con thấy dễ chịu. Nếu không tiêm, bệnh không thể khỏi đưực đâu”.

Thực ra con trẻ rất hiểu biết, chỉ cần người lớn nói cho trẻ biết lý do xác đáng, trẻ sẽ nghe và hiểu. Trẻ ốm khó chịu trong người, chắc chắn cũng muốn nhanh khỏi ốm. về lý thuyết thì Viên Viên đã chấp nhận chuyện tiêm, nhưng trái tim non nớt của bé vẫn cảm thấy sợ hãi, ánh mắt lộ rõ vẻ lo lắng hỏi, “Tiêm có đau không hả bố?”. Ông bố mỉm cười, bình thản nói: “À, có đau một chút, nhung không đau quá đâu, giống như hôm trước con ngồi trên ghế không cẩn thận bị ngã dập mông đó”. Viên Viên nghe xong, có vẻ đỡ lo lắng hơn. Ông bố hỏi bé tiếp: “Con thấy hôm đó bị ngã đau lắm hay chỉ đau chút xíu thôi?”. Viên Viên trả lòi: “Đau chút xíu thôi ạ”. “À, cái đau của tiêm cũng gần như cái đau hôm đó, cũng có thể tìm ven trên trán, nhưng mạch máu trên trán cũng rất nhỏ, thường không thể chọc trúng ven ngay được mà phải chọc hai, ba lần.

Một hôm có cô y tá trẻ lấy ven cho Viên Viên, chọc liền bảy lần mà không lấy trúng ven. Người lớn bị chọc liền bảy lần cũng không chịu được, bố Viên Viên đứng bên không thể chịu được nữa. Viên Viên bắt đầu khóc, nhưng không khóc to, chỉ khóc thút thít, nhưng đầu thì không cử động mà cứ để nguyên cho cô y tá lấy ven. Nhát thứ tám thì trúng ven, băng dính vừa cố định kim truyền lại, Viên Viên lập tức không khóc nữa. Trong lòng ông bố thầm thán phục bé.

Trường mầm non quận gò vấp khuyến khích trẻ tự thân vận động

Kế bên Viên Viên là hình ảnh một số bố mẹ trong phòng bệnh, ngày nào cũng áp dụng biện pháp dỗ dành, đánh lừa, đe dọa, ép buộc, mũi kim tiêm vào những em bé này dường như đau đớn gấp nhiều lần so vói người khác. Cách làm của bố mẹ không những phóng đại sự đau đớn của con trẻ, mà cũng không dạy cho con trẻ biết cách phải dũng cảm đối mặt khi gặp khó khăn. Lúc đó quá trình điều trị của Viên Viên còn phải có thêm một phưong pháp trị liệu là “xông”, tức là cho trẻ hít vào một loại hoi có pha thuốc. Phưong pháp rất đơn giản, tức là đưa ống xông vào gần mặt trẻ, để trẻ thở tự nhiên mười phút đồng hồ. Lần đầu tiên xông, y tá đưa máy đến, ông bố không biết đây là đồ vật gì, chỉ bế bé lên theo yêu cầu của y tá. Cùng vói tiếng “cạch” của máy, hoi xông có lẫn mùi thuốc lập tức phả lên mặt Viên Viên, bé giật mình, quay đầu tránh theo bản năng. Y tá lập tức bảo bố giữ chặt con, đừng cử động.

Bố vội giữ chặt Viên Viên, cố gắng xoay mặt bé vào ống xông. Viên Viên không biết đã xảy ra chuyện gì, hai mắt nhắm chặt, ra sức giãy giụa để trốn làn hơi đang tỏa ra, rồi bé bắt đầu khóc, bố cố gắng không để bé cử động. Y tá cũng đang điều chỉnh, mặt Viên Viên quay đi đâu, cô y tá liền quay ống xông qua đó. Viên Viên giãy giụa một lúc không giằng ra được, thế là khóc toáng lên và bắt đầu chống cự kịch liệt. Mới xông được năm phút, nhưng bé chống cự ghê quá nên đành phải thôi. So với tiêm, phải nói rằng “xông” không có gì là đau đớn, chỉ hít một cách tự nhiên khí xông có lẫn mùi thuốc, nhưng không khó ngửi. Do không làm công tác tư tưởng trước cho Viên Viên, trong lúc bé chưa có sự chuẩn bị gì về mặt tâm lý lại bắt ép bé phải xông, vì thế đã trở thành chuyện mà Viên Viên sợ nhất. Mấy ngày sau đó Viên Viên đều không chịu xông, chỉ cần nhìn thấy y tá đẩy vật gì giống máy xông vào, bé lập tức tỏ ra căng thẳng, không bình tĩnh, ung dung như khi phải tiêm.

Sự việc này quả đúng là người lớn làm không được tốt, khiến con trẻ cảm thấy sợ hãi. Đối với việc phải để trẻ chịu đựng một số nỗi đau, bố mẹ cần có những nguyên tắc sau: Một là bình tĩnh, không được tỏ ra lo lắng. Nếu vẻ mặt người lớn tỏ ra lo lắng trước, trẻ sẽ cảm nhận đưực sự nghiêm trọng của vấn đề, sẽ khiến chúng sợ. Hai là về vấn đề tại sao phải làm như vậy, cần phải giải thích cho trẻ bằng những từ ngữ dễ hiểu. Ví dụ nói vói trẻ rằng hiện giờ con đang bị ốm, cần phải tiêm, tiêm có thể chữa khỏi bệnh. Không nên cho rằng trẻ không hiểu nên không nói. Ba là cần phải nói trước và nói đúng cho trẻ biết cảm giác đau đớn mà chúng phải chịu đựng, cố gắng không nói quá sự thật và cũng không nói giảm nói tránh.

Ví dụ rất nhiều bố mẹ đưa con đi tiêm, để con bót căng thẳng liền nói “Không đau chút nào cả”, sau khi bị lừa một lần, chắc chắn con trẻ sẽ không chịu để bị lừa lần thứ hai. Lý trí và lòng can đảm đối mặt vói khó khăn, thử thách của trẻ sẽ mất đi cơ hội nảy mầm, đồng thời về sau sẽ không tin người lớn nữa. Bốn là khích lệ lòng dũng cảm ở trẻ. Thực ra sức chịu đựng của con trẻ là rất khó tin, chỉ cần không dọa nạt trẻ, cho trẻ sự dự báo thích họp về tâm lý, phần lớn trẻ sẽ chịu đựng được một số việc tưởng chừng là rất khó khăn. Đồng thời cũng phải cho trẻ “đường lùi”, đừng để trẻ cảm thấy ngại ngùng vì sự “không mạnh mẽ” mà mình thể hiện ra. Năm là không nên thông qua biện pháp dỗ dành, lừa dối hoặc mua chuộc để đạt được mục đích.

Mong rằng những chia sẻ trên sẽ giúp ích cho ba mẹ trong việc giáo dục tính cách cho trẻ mầm non trở nên độc lập hơn, không quá ý lại vào ba mẹ. Những điều này sẽ rất tốt cho bé sau này khi lớn lên. Trẻ sẽ dễ dàng đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống hơn những đứa bé được ba mẹ thường xuyên bảo vệ ngay từ khi còn rất bé. Ngoài ra, phụ huynh có thể tham khảo thêm những mẹo nuôi bé khỏe,  bé ngoan khác theo đường dẫn sau: https://goo.gl/gxv2wx

Giáo dục
Đào tạo Thạc sĩ quốc tế hành chính công MPA tại Viện ISB
Giáo dục
Bí quyết học tiếng Anh hiệu quả cho người bận rộn
Giáo dục
Lý do tại sao bố mẹ lựa chọn các trường quốc tế tại TPHCM cho con yêu